“Bái kiến tiền bối.”
Vu Thần chắp tay từ xa, trong mắt mang vẻ trịnh trọng chưa từng có.
Lão giả thanh y trong tay nắm một đạo ngọc giản truyền âm, sự việc đã bắt đầu chuyển biến theo hướng không thể đoán trước, lão phải lưu lại hậu thủ.
“Ngũ ca...”
Diệc Vi muốn nói lại thôi, thần sắc do dự, dường như đã hiểu vì sao Vu Thần lại muốn mạo hiểm như vậy.
