“Mô
Đại Hắc Ngưu kinh ngạc phun ra hơi thở, hai khối quặng trong tay cũng rơi xuống đất, đại ca tỉnh lại rồi.
Nó chẳng màng gì nữa, lao thẳng về phía bờ biển, đã tốn bao nhiêu năm như vậy, đại ca chắc hẳn lại khám phá ra được ảo diệu gì rồi, Trần Tầm đúng là thông minh tuyệt đỉnh!
Trần Tầm vẫn còn đang thất thần, bỗng dưng phương xa khói bụi cuồn cuộn, một tiếng bò rống truyền đến, một quả cầu đen khổng lồ điên cuồng lao tới, trên lưng còn có một quả cầu nhỏ màu đỏ.
“Mô!!”
