Ngươi đào mộ của bản tọa?!
Ba ngày sau.
Tiểu Sơn thôn vang lên tiếng kèn đưa tang, giấy vàng bay ngập trời, Trần giáo đầu đã qua đời. Một đoàn người khiêng quan tài đi trên con đường núi gập ghềnh, Tiểu Hắc Tử nước mắt giàn giụa, trong ánh mắt kiên nghị lại ẩn chứa nỗi bi thương tuyệt vọng.
Trần Tầm lặng lẽ ra đi, vào một buổi chiều thu trời cao mây trong, gió mát nắng đẹp.
Đại Hắc Ngưu đứng trên một sườn đồi nhỏ, bên dưới dường như còn vài hang động. Toàn thân nó đầy vết thương, máu vẫn còn nhỏ giọt, miệng ngậm một cây dược thảo.
