“Mô!!”
“Hống!!”
Vạn câu chửi bới của Đại Hắc Ngưu và Tiểu Xích đều nghẹn lại trong cổ họng, gương mặt giận dữ cuồng ngạo lập tức biến thành kinh ngạc, đại ca đến từ lúc nào vậy.
“Mẹ kiếp, ta đã bàn xong chuyện làm ăn rồi, các ngươi còn đang la cà à?”
Trần Tầm bực bội mắng một câu, người ta có ba người, còn hắn chỉ có một mình, khí thế yếu đi không ít. “Đi thôi, đi thôi.”
