Cố Ly Thịnh cười ha hả, vẻ mặt vô cùng ngạo mạn, đã tìm được vị trí tốt.
Được.
Xì!!! Một tiếng rắm vang trời vọng khắp hố phế liệu, "A!!!"
Kèm theo đó là tiếng gào thét vì tức tối của Tống Hằng, rồi đột nhiên im bặt, xem ra đã bị hun cho ngất đi.
Trên miệng hố, Tiểu Xích đang đứng trên móng vuốt, nhe răng cười một cách gian xảo. Tiếng tăm cả đời của gã béo này coi như bị hủy trong tay chúng rồi, thật hả lòng hả dạ.
