“Nhục thân thật cường hãn, trong Luyện Hư cảnh đã vượt xa tộc của ta.”
Giao Tôn Giả dù vẻ mặt bình tĩnh vô cùng, nhưng trong lòng đã dấy lên sóng gió, “Có Ân điện chủ ở bên, quả là không tiện dò xét, người này đúng là có chút đặc biệt.”
Nó liếc mắt nhìn Ân Thiên Thọ đang đứng ở phía xa, vị kia có vẻ mặt thâm trầm, không nhìn ra vui giận, nhưng vẫn luôn chú ý đến nó, những thỏa thuận ngầm giữa bọn họ cũng không ít.
Trong mắt Ân Thiên Thọ tinh quang chợt lóe, ông nhìn xuống vùng biển sóng cả ngập trời, dù xung quanh có vô số sinh linh, nhưng trong mắt ông chỉ có một người nhuốm máu kia.
Bờ biển đã bị nện thành một hố lớn, mà trung tâm chính là Trần Tầm.
