Trong mắt Hạc Linh mang theo chút hoảng loạn, nàng vẫn còn một số chuyện mình muốn làm chưa xong... Nhưng đây là ý của đại ca, nàng không dám tìm bất kỳ lý do nào để thoái thác, trịnh trọng mở miệng nói: “Vâng, đại ca.”
“Lão Ngưu.”
“Mô!”
“Ngũ hành nguyên thần của ngươi cũng đi.” Trần Tầm nghiêng đầu, giọng nói lạnh lùng vang lên cực nhanh: “Đánh phế Hỗn Độn Đại Thiên Tôn kia mang về, cổ tinh mà nó ngưng luyện được đừng để lại cho Thương Cổ Thánh Tộc.”
Mô! Đại Hắc Ngưu phun ra một luồng hơi nóng từ mũi, nhìn về phía Bách Lý Vấn Thiên: “Mô!”
