"Đạo Tổ…”
Trong mắt Thái Tiêu mang theo một tia chấn động, nói thật, từ khi giáng sinh đến nay, đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc gần gũi với tiên nhân như vậy, tiếp xúc với vị cường giả tuyệt thế trong truyền thuyết này.
"Các ngươi đến đây có việc gì?" Trần Tầm thản nhiên hỏi, lại lấy ra chén trà dưỡng sinh, trêu đùa nói, "Nhìn bộ dạng vội vã như đột kích vừa rồi của các ngươi, là sợ ta chạy mất sao?”
"Đạo Tổ, ta cùng Long Uyên đến đây, chỉ vì chiêm ngưỡng tiên tư của Đạo Tổ!" Thái Tiêu thần sắc nghiêm nghị, cũng không còn vướng bận chuyện tiên khí, ánh mắt chợt trở nên sắc bén hơn vài phần, cúi đầu chắp tay, “Nếu chưa từng ngước nhìn núi cao tiên đạo, sao có thể tìm thấy con đường phía trước.”
Hắn tựa như nghé con mới sinh không sợ hổ, trong lòng chỉ có tiên đạo trường tồn.
