Ngay sau khi Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu rời đi.
Vu Diệc Vi bước đến trước mặt Vu Thần, dò xét tình hình cơ thể gã, nét mặt tràn đầy lo lắng: “Ngũ ca, e rằng chúng ta không đến bí cảnh được nữa rồi.”
Sắc mặt Vu Thần hơi tái nhợt, không còn gắng gượng, ho khan hai tiếng: “Tiền bối đã bán Định Hải Lý cho ta, cơ duyên của bí cảnh viễn cổ, không thể sánh bằng việc ta gặp được ba vị tiền bối kia.”
“Ngũ ca, bọn họ lại dễ nói chuyện đến vậy sao?!”
Vu Diệc Vi kinh hô một tiếng, Định Hải Lý nói bán là bán ngay, “Không biết đã phải trả giá thế nào?”
