Vu Thần chỉ bình tĩnh liếc nhìn mọi người một cái, rồi lại nói với Mạnh Thắng: “Bách Lý...”
Nhưng lời gã còn chưa dứt, trong tay Mạnh Thắng xuất hiện một con linh điểu, ánh mắt hắn ngưng lại: “Hướng Tây Bắc, nơi đó nguyên khí hỗn loạn dị thường, có thể là nơi đại hung hiểm, chúng ta đến đó!”
“Cái gì?!”
“Được, Mạnh Thắng, chúng ta nghe ngươi.”
Mọi người cũng hạ quyết tâm, căn bản không nghi ngờ hắn, lúc này sợ nhất chính là không đồng lòng, giờ đây chạy về hướng nào cũng là chết, chi bằng liều mạng một phen.
