Kim thiền thoát xác, đào ly Huyền Vi Thiên. Mọi hành động nhỏ của gã đều bị Lục Xuyên thu vào mắt, hắn đột nhiên lên tiếng: "Ngươi có sư thừa chăng?"
Du Phương Thạc khẽ lắc đầu, ánh mắt có phần ảm đạm, gã còn lấy ra vài thứ từ trong giới trữ vật: "Tiền bối, ta vốn là đệ tử của Tỏa Ma Tông ở Mông Mộc đại hải vực, nhưng ba năm trước, yêu ma trốn thoát..."
Gã nói đến đây thì ngừng lại, giọng nói ngày càng trầm xuống: "Tông hủy người vong, sau đó nhờ có Đạo viện ra tay bình định họa loạn, nhưng tông môn cũng đã tan rã."
"Sau này ngươi cứ theo ta, Linh Bảo Tiên Các cũng xem như một chốn đi về tốt."
"Vãn bối chỉ là một tán tu, vạn lần không dám nhận đại ân này của tiền bối!"
