Hỏng rồi.
Trước mặt bao nhiêu tu sĩ mà dám trêu cợt bản đạo tổ?! Mặc gia lão tổ nghe vậy, thần thức bùng nổ, ánh mắt lão run lên, từ từ đối mặt với Trần Tầm ở phía sau.
Sao có thể... Thời gian và cảnh giới hoàn toàn không khớp! Trong mắt lão tràn ngập vẻ kinh hãi, Luyện Hư ngàn năm trong tiên ngục tuyệt đối không sai, chuyện này Mặc gia còn vì cố nhân của hắn mà dàn xếp không ít, lão nhíu chặt mày, chuyện hôm nay là do mình đã đường đột... Mặc gia lão tổ mặt không biểu cảm, rất nhanh đã ổn định lại tâm trạng, trong mắt không còn chút dao động cảm xúc nào, dường như chuyện kinh thiên động địa như vậy xảy ra trước mặt một tu sĩ Đại Thừa cũng không thể khiến lão chấn động được bao lâu.
Lão thần sắc trầm tĩnh, khẽ gật đầu với Trần Tầm, đồng thời trong mắt mang theo một tia kính ý, một sự tồn tại có thể trấn áp được quy tắc chi lực của lão, tuyệt đối là một cường giả tiên đạo.
Ngắn ngủi ngàn năm, từ Luyện Hư kỳ tấn thăng đến Đại Thừa kỳ, hơn nữa còn là cường giả Đại Thừa cảnh! Người này không có trên Hỗn Độn Tiên Linh Bảng, lại thêm xuất thân từ tiểu giới vực, hoàn toàn là chuyện không thể nào, cho dù là có được cơ duyên thông thiên cũng tuyệt đối không thể! Người này e rằng trong cơ thể có lão quái nào đó đang ngủ say, thiên kiêu như Mặc Dạ Hàn vẫn nên ít kết giao với loại người này thì hơn, trăm hại mà không có một lợi, hoàn toàn không phải là tồn tại cùng một đẳng cấp.
