Ánh mắt Vạn Vô Nhai nhìn Sở Nhị Thập Cửu có vài phần dịu dàng.
Không còn như lúc ban đầu, luôn nghĩ tìm một cơ hội và lý do thích hợp để giết chết tên này.
Biết nói thế nào đây, sau một thời gian dài tiếp xúc.
Vạn Vô Nhai bỗng cảm thấy, người quan tâm gã nhất mỗi ngày lại chính là Sở Nhị Thập Cửu.
Hơn nữa, mối quan hệ này rất đơn thuần, trông tự nhiên hơn nhiều so với đám thê thiếp của gã.
