Mặc Thanh Ngữ trợn trắng mắt.
Thầm nghĩ: Khoe khoang cái gì chứ?
Đệ tử bị người ta hại chết cả rồi mà còn ở đây khoác lác?
Ngươi nhìn ta xem, tự tay dạy dỗ bảy đệ tử, đứa nào đứa nấy đều sống tốt hơn hẳn.
Cố Quân Tử nghe lời Tô Ngư Nhi nói lại chẳng hề để tâm, hắn không giống Mặc Thanh Ngữ, chuyện gì cũng không chịu thiệt.
