Sấu Hầu lập tức hít một hơi khí lạnh.
“Hay cho một Mã Bác Văn, hay cho một Linh hồn bãi độ nhân, thật là quá độc ác, mở quan tài của hắn, hắn liền muốn tiễn chúng ta xuống Hoàng Tuyền.” Sấu Hầu mặt mày rối rắm, thủ đoạn này quá tàn nhẫn, mấu chốt là người ta cứ bày ra rành rành như thế, ngươi động vào quan tài của ta, vậy thì cùng nhau xuống Hoàng Tuyền, để tránh hắn hóa thành quỷ dị, gây họa cho thế gian.
Có dám động không?
Không dám động.
Khi không biết có nguy hiểm thì ngược lại chẳng sợ, nên mở quan tài thì cứ mở, có xảy ra chuyện gì thì cũng là chuyện sau này. Nhưng khi đã biết trước mắt có nguy hiểm gì, ngược lại sẽ co đầu rụt cổ, trong lòng đắn đo suy tính, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
