“Mối liên hệ giữa Vô Tận Chi Hải và Thế Giới, từ khi ngươi bước qua cánh cửa kia hẳn đã biết rõ. Vô Tận Chi Hải là chân thực, bên trong Thế Giới cũng là chân thực. Một bên là trong, một bên là ngoài. Nếu không đủ năng lực, thì ở lại trong Thế Giới chính là lựa chọn tốt nhất, có thể sống cuộc đời bình thường, sinh lão bệnh tử, luân hồi chuyển thế. Còn Ngự Linh Sư, ngay khoảnh khắc trở thành Tu Sĩ, đã là người bảo vệ của Thế Giới, định sẵn phải bước vào Vô Tận Chi Hải, đứng ở tuyến đầu bảo vệ Thế Giới.”
Trương Tiểu Thiên tiếp tục nói: “Mỗi một tòa Thế Giới, trong Vô Tận Chi Hải, chính là một hòn Đảo. Đảo còn thì Thế Giới còn, Đảo chìm thì Thế Giới diệt, cho nên, bảo vệ hòn Đảo nơi Thế Giới mình tọa lạc, chính là sứ mệnh lớn nhất của mỗi Ngự Linh Sư bước ra từ Thế Giới.”
“Cho nên, trên Đảo đã kiến lập Chiến Thành, làm nơi hạch tâm của một giới, trấn giữ mệnh mạch của cả hòn Đảo, mệnh mạch của Thế Giới —— Thông Thiên Tỉnh!!”
“Sự tồn tại của Chiến Thành chính là để bảo vệ Thông Thiên Tỉnh. Nếu không có người trấn giữ, Tà Ma Quỷ Dị trong Vô Tận Chi Hải đều có thể nương theo Thông Thiên Tỉnh mà xâm nhập vào bên trong Thế Giới. Cho nên, nếu Chiến Thành bị phá vỡ, thì Thế Giới cũng cách ngày hủy diệt không xa.”
Khi nói đến đây, trên mặt Trương Tiểu Thiên cũng lộ ra một tia ngưng trọng.
