“Đó chính là điều ta mong muốn nhưng không dám thỉnh cầu!”
Trang Bất Chu đứng dậy đi ra cửa, mở cửa nhìn về phía thanh niên có thân hình thon dài, dáng vẻ nho nhã thư sinh đang đứng trước cửa, cười nói. Vị Mạc Hướng Địch này dung mạo không tệ, trên người có khí chất văn nhân, lại có phong độ của bậc nhã sĩ.
Quả thực rất khó sinh ra ác cảm.
Bất kể là người tốt hay kẻ xấu, đều mong muốn bản thân gặp được người tốt, người thiện lương.
“Trang huynh hữu lễ, mời!”
