Tin tức cũng như gió, truyền về Phục Hổ võ quán.
Chúng đệ tử trong quán ai nấy đều phấn chấn khôn nguôi, tiếng hô luyện võ còn vang dội hơn ngày thường vài phần.
Duy chỉ có Ngô Khởi Tuyền khi nghe tin, sắc mặt hắn tức thì lúc xanh lúc trắng.
Hắn siết chặt nắm đấm, móng tay gần như cắm sâu vào da thịt, trong mắt tràn ngập sự đố kỵ khó tin.
Hắn vốn tưởng mình nương tựa Tưởng gia, đã là người cao hơn một bậc, nào ngờ đâu, tên sư đệ mà hắn từng khinh thường kia, lại lặng lẽ đỗ Võ Tú Tài, còn là khôi thủ.
