Trương Đình, sư đệ bái sư sau Trần Khánh năm tháng, thò đầu ra, trên mặt mang theo vài phần ngậm ngùi và sợ hãi.
“Trần sư huynh, huynh đã thấy Trịnh sư tỷ rồi sao?”
Trương Đình hạ thấp giọng, ghé sát lại một chút.
Trần Khánh gật đầu: “Ta vừa mới chào hỏi, Trịnh sư tỷ có vẻ không ổn lắm thì phải?”
"Haiz!"
