"Đã bao nhiêu năm rồi?"
"Thật sự là đời sau không bằng đời trước, bao nhiêu năm qua, nô gia đều trống vắng đến mức sắp phát điên rồi, cuối cùng cũng có một vị..... Trời đất! Sư huynh!?"
Biểu cảm của giai nhân lập tức cứng đờ.
Mà bên cạnh Lữ Dương, Thế Tôn cũng khóe mắt khẽ giật giật, hai tay chắp lại, nụ cười từ bi vốn luôn treo trên mặt y cũng có chút không giữ nổi.
Sau một khắc trầm mặc, Thế Tôn mới thấp giọng quát: "Biến trở lại!"
