Công chúa Thanh Khâu khi ấy đã là tân quốc chủ, sau khi có được thiên thư, quốc chủ chưa đầy trăm năm cũng phi thăng đắc đạo.
Mà câu chuyện về Thanh Khâu nữ đế và đạo sĩ kia cũng chỉ là phần nổi của tảng băng chìm trong việc hồ tộc Thanh Khâu kết duyên với người.
Ngoài nữ đế, còn có quốc quân khai quốc được hồ tiên giúp đỡ; cũng có trạng nguyên lúc sa cơ lỡ vận, có hồ lão thái đưa đến cơm áo; hoặc giả nữ tử phong trần được hồ thư sinh chỉ điểm, bước vào tu hành, trở thành tông chủ tiên tông, khai sơn lập phái...
Trong đó rốt cuộc là vì lợi ích, hay vì tình nghĩa, không ai nói rõ được, có lẽ đều có, nếu luận hành vi không luận tâm tư thì những điều này dường như không quan trọng, nhưng vấn đề là một khi hồ ly và người được chọn kết hạ duyên phận định mệnh, thì tương đương với việc cùng duyên chủ kết một bản khế thư ‘hồ vinh cùng vinh, người tổn cùng tổn’, hơn nữa lại là khế thư đơn phương dành cho hồ tiên.
Từ Thanh nhìn Bạch Thu Vũ, trầm ngâm hồi lâu mới hỏi: “Ngươi làm sao dám chắc ta có thể đưa ngươi thành tiên đắc đạo?”
