"Này! Từ huynh mau xem, xem con chó của ta đào được gì này!"
Thương Thiếu Dương ngồi xổm xuống, bên dưới là một cái hố sâu ba thước, ngay cả rễ cây cũng bị người ta tốn công chặt đứt.
Đây phải là thứ quan trọng đến mức nào mà lại cần chôn sâu như vậy?
Thương Thiếu Dương nhoài người tới, vừa định đưa tay vớt chiếc rương cũ trong hố thì đột nhiên rùng mình một cái.
"Lạ thật, sao nơi này lại có cảm giác âm khí lạnh lẽo, cứ như có bàn tay nhỏ bé nào đó đang cào nhẹ trên người vậy."
