“Khúc hay, lời hay, người càng hay, thật là tuyệt diệu khôn tả!”
Nữ tử nghe vậy ôm lấy cổ cầm, ngượng ngùng đứng dậy, muốn tránh xa nam tử xa lạ là Từ Thanh, nhưng sau khi bước ra vài bước, nàng lại đột nhiên quay người nói với Từ Thanh một câu——
"Đa tạ công tử hậu ái, tiểu nữ tử tâm nguyện đã hoàn thành, còn xin công tử mau chóng rời khỏi nơi này, chớ để bị Tịch cảnh này mê hoặc."
Dứt lời, cầm nữ bèn xoay người định rời đi.
Từ Thanh thừa cơ hỏi dồn: "Dám hỏi phương danh của cô nương? Khúc nhạc vừa rồi tên là gì?"
