Biển mây cuồn cuộn, muôn đạo ráng lành.
Một chiếc phi thuyền linh xảo xuyên qua biển mây mênh mông, Chu Thanh chắp tay đứng ở mũi thuyền, áo xanh phần phật, vạt áo tung bay.
Trên boong thuyền, La Linh Lăng dang rộng hai tay, mặc cho gió mát thổi tung mái tóc dài của nàng.
Giờ phút này, nàng đã sớm gỡ mặt nạ đầu trâu xuống, một khuôn mặt xinh xắn dưới ánh mặt trời ánh lên vẻ óng ả.
Sau khi hít một hơi thật sâu, nàng bỗng nhiên lớn tiếng hô: "Thật——là——tự——do!"
