“Được thôi, vừa hay lát nữa cũng có chút chuyện muốn bàn với ngươi…” Lời của Trương Ức Phú còn chưa dứt, tất cả thủy tinh linh quang trong hội trường liền tỏa ra ánh sáng bảy màu, chớp mắt hội tụ trên đài cao ở chính giữa.
Tiếng chuông trong trẻo vang vọng khắp hội trường đấu giá rộng lớn.
Ngay sau đó, nơi vốn đang ồn ào náo nhiệt bỗng chốc yên tĩnh lại.
“Lẽ ra còn một lúc nữa mới bắt đầu mà, ta đã nói rồi, hễ không để mắt tới là y như rằng có chuyện…”
“Hội trưởng, kia hình như là Vạn Bảo!” Phó Khôi đứng sau lưng đột nhiên chỉ tay lên đài nói.
