Ba người hàn huyên vài câu, Diêm Tiểu Hổ không nhịn được trêu chọc.
“Không phải chứ, phụ thân ngươi để ngươi tới chủ trì việc buôn bán bên này, mấy tháng nay hẳn là bận rộn lắm mà? Sao nhìn dáng vẻ của ngươi, cuộc sống lại sung túc đến lạ thường vậy?”
Trương Vạn Bảo ngượng ngùng gãi đầu, cười nói: “Ta chỉ xử lý một vài việc do cấp dưới bẩm báo lên, còn lại đã có Phó gia gia lo liệu. Thôi không nói nữa, đi nào, ta mời khách, huynh đệ chúng ta phải tụ họp một phen cho ra trò!”
Chu Thanh và Diêm Tiểu Hổ nhìn nhau, vui vẻ đồng ý.
Hai người sau khi xin phép học viện liền theo Trương Vạn Bảo rời đi, tìm một khách điếm có cảnh trí tao nhã.
