Lộc Dao Dao vội nép mình sau lưng Chu Thanh.
“Diêm tiền bối, vãn bối không phải đệ tử của Thẩm tỷ tỷ, cũng không được chân truyền, chỉ được người ban cho một bộ tâm pháp để tu luyện thôi.”
Lộc Dao Dao níu lấy góc áo Chu Thanh, khẽ nói.
Diêm Sâm nhếch miệng cười đầy ẩn ý: “Ta biết chứ. Ngươi xem, ngươi gọi nàng là tỷ tỷ, mà nói cho đúng ra, nàng cũng được xem là vị hôn thê của ta, sao có thể nặng bên này nhẹ bên kia được.”
Hắn híp mắt lại, đáy mắt lóe lên một tia âm u khó nhận ra: “Đừng gọi tiền bối nữa, gọi một tiếng Diêm ca ca cho ta nghe xem.”
