"Cây này nếu hóa hình, tuyệt đối là một lão già thù dai nhớ lâu!" Chu Thanh xoa xoa cái lưng vẫn còn âm ỉ đau, nhăn nhó lẩm bẩm.
Sau đó, hắn vừa định cất lệnh bài đi thì phát hiện ở mặt sau có một đốm sáng màu lam đang chớp tắt.
"Cuối cùng cũng tới!" Chu Thanh sáng mắt lên, vội vàng lấy linh thạch ra nạp linh lực.
Khi linh lực được rót vào, ý thức của hắn lại một lần nữa bị cuốn vào Thần Khư Thiên Cung.
"Tiền bối!" Vừa vào trong, không đợi Chu Thanh mở lời, từ trong quả cầu màu lam số sáu đã vang lên giọng nói mừng rỡ của Thẩm Hàn Y.
