Lời còn chưa dứt, Diêm La trực tiếp dang rộng hai tay, hắc vụ quanh thân điên cuồng cuộn trào.
Trong làn sương đen đó hiện lên vô số khuôn mặt người vặn vẹo, mỗi một khuôn mặt đều đang gào thét trong câm lặng.
Ánh sáng trong toàn bộ hẻm núi đột nhiên tối sầm lại, dường như bị một sức mạnh vô hình nào đó nuốt chửng.
“Diêm Ma Ý Cảnh · Vĩnh Dạ Trầm Luân!”
Trong khoảnh khắc, trời đất biến sắc.
