Toàn thân hắn chấn động, đột ngột mở mắt, gắng gượng chống nửa người trên dậy, nước mắt tức khắc trào ra: “Nương—”
…
Trong phòng, ánh nến leo lét, Tào A Man cử động cánh tay đã hoàn toàn bình phục, đứng trước giường nhìn Chu Thanh vẫn đang hôn mê.
Hắn cúi người, cẩn thận quan sát dung mạo của gã thanh niên xa lạ này, đôi mày khẽ nhíu lại.
“Kẽo kẹt” một tiếng, cửa phòng được đẩy ra.
