Trương Vạn Bảo ngẩn ra: “Ra ngoài sớm vậy sao? Đi đâu rồi? Khoảng khi nào thì về? Ngươi có liên lạc được với hai vị đó không? Ta thật sự có việc rất gấp cần tìm hai người họ.”
Tiền Đại Phú nhìn sắc trời.
Đã giữa trưa rồi mà còn sớm sao?
Lúc này, ông đành tiếp tục cười làm lành: “Trương công tử có lẽ không biết, gần đây hai vị đó vẫn luôn thu thập dược liệu liên quan đến Kết Anh Đan, cho nên toàn đi sớm về muộn, e rằng phải đến tối mới về, ta cũng không có cách nào liên lạc được, không biết ngài tìm hai vị đó có việc gì không?”
Tiền Đại Phú vẫn quyết định thăm dò trước.
