Cao Huyễn nói với giọng âm dương quái khí: “Ta không biết, cũng không giải thích được, dù sao ta cũng chỉ là một quân cờ, lúc cần thì gọi đến quát đi, lúc không cần thì ta chỉ có thể đoán mò.”
Trong chốc lát, hai người há miệng nhưng không biết nên nói gì.
Ô Sát vội cười nói: “Thương Lang, ngươi cũng đừng đa nghi, không phải Cung chủ không tin ngươi, mà đôi khi có nhiều chuyện, chúng ta cũng không biết sớm hơn ngươi là bao, nhất thời không thể thông báo cho ngươi. Hơn nữa, mối thù của ngươi cũng là do Cung chủ giúp ngươi báo.”
“Chính vì Cung chủ giúp ta báo thù, lại còn để một kẻ tu vi Nguyên Anh cảnh như ta đoạt xá Cao Huyễn trước kia, ta mới một mực âm thầm kiên trì đến tận bây giờ. Thế nhưng giờ đây, ta lại nhận được ngón tay của Ngoan Ngoan, chuyện này phải tính thế nào?” Cao Huyễn giận dữ nói.
Ô Sát vội vàng nói: “Thi thể của Ngoan Ngoan vẫn còn nguyên vẹn, đó là của người khác. Cung chủ làm vậy cũng chỉ là để thử ngươi một chút, công lao và khổ lao của ngươi, Cung chủ đều ghi nhớ cả.”
