“Ta không thích gã này, luôn cho ta cảm giác của một tên mặt cười dạ hiểm!” Lộc Dao Dao nói.
Về điểm này, Chu Thanh vô cùng đồng cảm.
Nhưng hắn vẫn nghiêm mặt nhìn Lộc Dao Dao, nói: “Từ giờ ngươi nói chuyện phải cẩn thận một chút, loại người này lòng dạ hẹp hòi nhất, đặc biệt còn là Trảm Linh cảnh, chúng ta ở trước mặt hắn, thực lực chênh lệch quá lớn, chỉ cần sơ sẩy một chút là tự rước phiền phức.”
Lộc Dao Dao le lưỡi, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu, nói: “Biết rồi biết rồi, thà đắc tội quân tử, chứ đừng đắc tội tiểu nhân mà, ta sẽ chú ý.”
Nhưng rất nhanh, nàng dường như nghĩ đến điều gì đó, nói: “Chu sư huynh, tỷ tỷ kia tên là Hàn Y, huynh có thấy cái tên này rất hay không.”
