Phương Tri Ý cau mày, nội dung này hoàn toàn khác với những quy tắc hắn đã định! "Chào Phương tiên sinh."
Một người ngoại quốc tóc vàng, nói tiếng phổ thông ngọng nghịu tiến lại gần: "Nước của chúng ta đã đến nước của các vị bái phỏng rồi."
Gã ta dường như đang tìm kiếm từ ngữ để diễn tả trong đầu, cuối cùng chọn cách đơn giản nhất, ngón cái và ngón trỏ cọ xát vào nhau.
Phương Tri Ý hiểu rồi, đám người này rất thức thời! Vậy mà biết trả tiền trước! "Được, tốt lắm, tốt lắm!"
Phương Tri Ý giơ ngón cái lên khen, lúc này hắn cũng nhìn thấy bạch nguyệt quang của nguyên chủ, Ninh Ức An, nàng trông có vẻ tiều tụy, thấy Phương Tri Ý nhìn sang, nàng khẽ mỉm cười.
