Y nào ngờ, những học sinh xuất thân từ Võ giáo này lại có thể bao trùm khắp giang hồ! Thuở trước, y chỉ chọn những nơi hái ra tiền hơn, duy chỉ không màng tới Võ giáo này. Trong mắt y, đó chẳng qua là trò chơi ngu ngốc của đám lão già tiêu khiển thời gian, nào ngờ hôm nay lại... Cùng với việc người đến càng lúc càng đông, chúng Ma giáo bắt đầu cảm thấy bất an. Trước đó, y thừa cơ đánh đổ các danh môn chính phái, khiến Ma giáo giờ đây độc bá một phương, nhưng hôm nay, số người của đối phương lại ẩn ẩn có xu hướng vượt qua Ma giáo! Người nữ nhân cuối cùng bước ra, giơ cao một tờ giấy: "Tiền thưởng tháng này, các ngươi còn muốn hay không!"
Lời này vừa thốt ra, một nửa số giáo chúng Ma giáo đang khí thế hừng hực lập tức mất đi khí thế, bắt đầu xì xào bàn tán.
Khương Nhu cất tiếng trong trẻo hô lớn: "Từ nay về sau, kẻ nào thoát ly Ma giáo, lương cơ bản tăng năm mươi phần trăm! Cuối năm lương gấp đôi, mỗi tuần nghỉ thêm một ngày, thời gian làm việc rút ngắn còn bốn canh giờ! Kỳ nghỉ cưới hỏi, tang ma kéo dài!"
Phía Ma giáo lập tức nổ tung, Ma giáo giáo chủ ý thức được vấn đề, nhưng đã muộn rồi. Cùng với người đầu tiên hô lớn rằng mình không làm Ma giáo nữa, liền có người thứ hai, thứ ba, cuối cùng là một đám lớn rời khỏi đội ngũ.
Đội ngũ hùng hậu giờ chỉ còn hơn mười người. Hơn mười người này đều là kẻ hưởng lợi trong những năm qua, chúng bóc lột, chèn ép, không từ thủ đoạn nào. Phần lớn số tiền kiếm được qua Thuận Phong đều chui vào túi chúng, còn giáo chúng, thân là kẻ làm thuê, vẫn nhận mức lương thấp nhất, sống kiếp trâu ngựa.
