“Hê hê…” Sài Thế Hoa không nhịn được cười nói: “Từ cô nương, bọn ta cũng chẳng phải bùn nặn.”
Từ Thanh La cười nhạt: “Trong mắt ta, các ngươi chẳng qua chỉ là đồ bỏ đi mà thôi.”
Sắc mặt Sài Thế Hoa biến đổi, nụ cười cứng đờ.
Lão giả và những người trung niên bên cạnh hắn sắc mặt đều sa sầm.
Bọn họ không ngờ Từ Thanh La lại cuồng ngạo đến vậy, tuổi còn trẻ mà khẩu khí đã lớn như thế, thật sự cho rằng Huyền Dương Tông của bọn họ là đồ giấy hay sao?
