“Ha ha…” Thanh niên mặt tròn cười lớn.
Thanh niên mặt ngựa nở nụ cười lạnh đầy châm biếm, nhìn Từ Thanh La như nhìn một kẻ ngốc.
Sở Linh hừ một tiếng: “Từ sư muội có một bản lĩnh đặc biệt, chính là có thể ngửi thấy đủ loại khí tức trên người khác. Hai kẻ các ngươi đều toát ra khí tức của máu tanh và lòng tham, rõ ràng là vừa mới giết người đoạt bảo.”
“Nói năng xằng bậy!” Thanh niên mặt ngựa cười lạnh.
Thanh niên mặt tròn thu lại nụ cười, lộ vẻ kinh ngạc: “Thật sự có thể ngửi thấy những khí tức này sao?… Vậy thì thất kính rồi, không biết hai vị cô nương rốt cuộc là thần thánh phương nào?”
