“Liên minh…” Chu Quýnh khó hiểu nhìn nàng.
Sở Linh hai mắt sáng rực: “Ta thấy ai cũng sợ hắn, không dám giết hắn, ta tới rồi, nhất định phải trừ khử hắn cho bằng được!”
“Sở cô nương…” Chu Quýnh muốn nói lại thôi.
Từ Kính Hiền khẽ nói: “Sở cô nương, ngươi có biết điều này nghĩa là gì không?”
“Nghĩa là gì?” Sở Linh không phục đáp: “Chẳng phải chỉ là đắc tội hắn thôi sao? Hắn là người chứ không phải thần!”
