Sở Linh tò mò hỏi: “Chúng ta và Thiên Cương Cung dường như chẳng có quan hệ gì, Thiên Cương Cung tìm chúng ta làm gì?”
Lư Tĩnh nho nhã mỉm cười: “Hai vị cô nương, nơi đây không phải chỗ thích hợp để trò chuyện, chi bằng vào trong ngồi xuống hàn huyên?”
Hắn đưa tay chỉ về phía quán trà bên cạnh.
Quán trà nơi đây chẳng nhiều, rõ ràng Vân Kinh không thịnh hành uống trà mà thịnh hành uống rượu hơn, uống rượu bát lớn, sảng khoái đầm đìa, còn uống trà thì không cần cầu kỳ như vậy.
“Đi thôi.” Sở Linh nói.
