“Ta cái gì mà ta!” Lãnh Phi Quỳnh bực bội nói: “Chúc Khánh Phong, một thời gian không gặp, ngươi lại bày đặt ra vẻ rồi sao? Ai mà chẳng biết ai? Có cần ta đi tìm Mạnh sư thúc nói chuyện một chút không?”
“Ngươi…” Khuôn mặt gầy gò của Chúc Khánh Phong đỏ bừng như được phủ một lớp vải đỏ, gã trừng mắt nhìn chằm chằm Lãnh Phi Quỳnh.
Gã bị Lãnh Phi Quỳnh chọc tức đến muốn nổ tung.
Nhưng lại không dám phát tác.
Bởi gã biết thê tử của mình và Lãnh Phi Quỳnh có mối giao hảo cực kỳ thân thiết, cho dù người khác đều mắng chửi, căm ghét Lãnh Phi Quỳnh, thê tử của gã vẫn một mực sùng bái và bảo vệ nàng.
