Bốn người nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Lãnh Phi Quỳnh.
Lãnh Phi Quỳnh ngoảnh đầu liếc nhìn bọn họ, khẽ nói: “Giờ này mà đến…”
“Đang lo bọn họ không ra tay đây.” Từ Thanh La khẽ cười: “Sư tỷ, bọn họ sẽ nhắm vào bốn người chúng ta sao?”
“…Sẽ.” Lãnh Phi Quỳnh gật đầu.
Nàng ngoảnh đầu nhìn đám người đang liều mạng đuổi theo, lắc đầu nói: “Bọn gia hỏa này tính tình chẳng ra sao, nhất định sẽ thừa cơ hội giáo huấn bốn người các ngươi.”
