“Lý Thiên Tôn, đây là lúc mặc cả sao?”
Đạo Thiên Tôn bực bội nói: “Ngươi có lấy Hỗn Thiên Nghi ra, người ta cũng chưa chắc đã chịu nhận lời.
Nếu ngươi cảm thấy sự trong sạch của Thương Khung Tông quan trọng hơn một chiếc Hỗn Thiên Nghi, vậy thì cứ coi như ta chưa nói gì.
Dù sao chuyện này cũng không liên quan đến ta, ta chẳng qua chỉ là hảo tâm giúp một tay.”
“Lý huynh, bây giờ không phải là lúc keo kiệt, Hỗn Thiên Nghi mất rồi sau này ngươi còn có thể nghĩ cách đúc lại, nhưng nếu không bắt được Thiên Diện Thần Phật, Thương Khung Tông các ngươi sẽ phải mãi mãi mang tiếng xấu cấu kết với Khư Thú.”
