Tiếng nói của Tôn Diễn vang lên, không ngừng vọng lại trong mộ thất trống trải.
Hồng Phong Thành chủ đột nhiên mở to hai mắt, vẻ mặt như gặp phải quỷ sống.
Gã nhìn tiểu đỉnh màu xanh lục trước mắt, cảm thấy kinh ngạc vô cùng.
Thứ này, là Ngũ Vực Đỉnh ư?!
Là Ngũ Vực Đỉnh mà ta biết, chứ không phải từ đồng âm?
