Nàng chợt nhớ đến cuộc điện thoại hôm nay với Vu Sinh, nhớ đến những chuyện mà hắn đã kể cho mình.
"Có lẽ..." Nàng đột nhiên khẽ lên tiếng, phá vỡ sự im lặng.
Bạch Tuyết đang cố nghĩ ra vài chủ đề thoải mái hơn nên gần như không nghe thấy Tiểu Hồng Mạo nói gì, nàng vắt óc nói thêm mấy câu nữa rồi mới sực nhận ra: "Hả? Ngươi vừa nói gì?"
Tiểu Hồng Mạo định thần lại, nhìn vào mắt Bạch Tuyết: "Có lẽ, tình hình thật sự không tệ đến thế. Ý ta là có thể... sẽ có chuyện tốt xảy ra."
Vẻ mặt Bạch Tuyết có chút ngơ ngác, nhưng nàng nhận ra, sâu trong đôi mắt luôn bình tĩnh của Tiểu Hồng Mạo dường như đã xuất hiện một thứ ánh sáng... khác hẳn những ngày qua.
