"Có người vẫn đang thay phiên tuần tra ban đêm ở thế giới thực, có người có lẽ hôm nay không 'nhập mộng', còn có người... chắc là hôm nay đã thắng trận," Tiểu Hồng Mạo khẽ giải thích, "Tình hình cụ thể phải đợi đến buổi họp sáng mai hỏi trực tiếp mới xác định được, nhưng chắc là không cần lo lắng."
Vu Sinh như có điều suy nghĩ gật đầu, Ngải Lâm đang lơ lửng giữa không trung đột nhiên thốt lên một câu: "Còn thắng được trận nữa sao?"
"Đương nhiên là được!" Tiểu Hồng Mạo lập tức nói, "Chúng ta đâu phải lần nào vào ác mộng cũng chỉ bị dí chạy, cũng có lúc chiếm thế thượng phong, dù về cơ bản đến giai đoạn sau sức mạnh của ác mộng sẽ áp đảo hoàn toàn — nhưng ngay cả ở giai đoạn của ta, thỉnh thoảng vẫn sẽ thắng!"
Ngải Lâm nghĩ ngợi, khung tranh lơ lửng giữa không trung khẽ lay động: "Ồ... chưa thấy ngươi thắng bao giờ."
Gân xanh trên trán Tiểu Hồng Mạo lập tức nổi lên.
