Vu Sinh vừa nhìn trạng thái của đối phương liền thiếu chút nữa là bật cười...
Mà trong quá trình này, Ngải Lâm trên vai hắn cứ quay đầu nhìn quanh đánh giá, lúc thì nhìn Nguyên Hạo và Nguyên Hạc, lúc thì nhìn chằm chằm Nguyên Linh, thỉnh thoảng còn nhíu mày suy tư. Qua một lúc lâu, nàng cuối cùng cũng không nhịn được, giơ tay chỉ vào Nguyên Linh chân nhân hạc phát đồng nhan: "Sao ngươi lại già như vậy!"
Nguyên Linh chân nhân: "...Hả?"
Ngải Lâm vốn nghĩ gì nói nấy: "Hai vị sư huynh sư đệ của ngươi trông đều trẻ trung như vậy, đặc biệt là sư huynh của ngươi, sao hình dáng của ngươi lại là một lão đầu?"
"Khụ khụ, bậc tu hành chúng ta, dung mạo đôi khi không thể lấy làm chuẩn," Nguyên Linh chân nhân nhất thời có chút ngượng ngùng ho khan hai tiếng, "Ta không quá để tâm những chuyện này, thêm nữa ngày thường phải thay quyền chưởng môn, lại phải trấn áp một đám đồ đệ nghịch ngợm, cho nên..."
