Toàn bộ "Thợ Săn" chỉ là một bộ quần áo lơ lửng ở đó mà thôi.
Nhưng không biết có phải ảo giác không, hắn luôn cảm thấy dưới chiếc mũ trùm trống rỗng kia dường như tồn tại... "ánh nhìn", nơi đó tựa như có một khuôn mặt vô hình, một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào hắn.
Vu Sinh nhích sang bên cạnh nửa bước, "Thợ Săn" trước mắt vẫn không hề động đậy, nhưng hắn luôn cảm thấy "ánh mắt" từ dưới mũ trùm dường như cũng di chuyển theo hắn một chút.
"Chào ngươi," Vu Sinh do dự một lúc, cuối cùng cũng thử bắt chuyện với "thực thể" trước mắt, "Ta tên Vu Sinh, ờm, vừa mới đến."
Tiếng Ngải Lâm lập tức vang lên trong đầu hắn: "A, nghe ngớ ngẩn thật."
