Gửi tin nhắn đi xong, Vu Sinh ngẩng đầu nhìn sắc trời ngoài cửa sổ.
Trời vừa tờ mờ sáng, còn sớm mới đến giờ làm, Bách Lý Tình bên kia có lẽ lát nữa mới hồi âm.
Vì vậy hắn cũng không ngồi chờ, sau khi gửi tin nhắn đi, Vu Sinh liền tìm một cái hộp nhỏ vốn dùng để đựng bánh quy, cất viên "đạn" của Liệp Nhân vào, rồi vào bếp chuẩn bị chút gì đó để ăn.
Hồ Ly và Ngải Lâm rất tự nhiên đi theo — người trước chuẩn bị ăn ké, người sau hiển nhiên vẫn còn vài điều chưa hiểu rõ.
"Liệp Nhân kia làm sao biết ngươi có thể mang viên đạn ra 'bên ngoài'?" Ngải Lâm nghi hoặc đi theo sau Vu Sinh, "Hắn cứ thế bắn ngươi một phát là dám chắc sau đó ngươi không chỉ sống sót mà còn lấy được viên đạn ra ngoài ư? Lại còn có cơ hội tìm người phân tích lai lịch của nó? Nào có ai truyền tin tức như vậy?"
