“Để hay chứ sao!”
Tiểu Hồng Mạo đứng ở trung tâm chiến trường hỗn loạn này, vẻ mặt có chút ngây dại nhìn mọi thứ xung quanh.
Sự phát triển của sự việc dường như đã hơi vượt quá dự liệu của nàng.
Nàng cảm thấy mình dường như đã thấy một cuộc "chiến tranh" – một cuộc chiến tranh xảy ra giữa vô số câu chuyện cổ tích, bị khơi mào bằng phương thức không thể lý giải nhất, hiện tại quân phản kháng của Đa La Tây và những dũng giả được Quốc vương ủy nhiệm đang tiến công ác độc hoàng hậu, bom phốt pho trắng do cô bé bán diêm triệu hồi đang oanh tạc đàn sói trong Hắc Sâm Lâm, đồ long giả từ trên trời rơi xuống, nữ phù thủy tà ác chết vì dư ba của hồng long rơi xuống, dây đậu thần của Kiệt Khắc đang từ từ siết chết Hồng Hoàng Hậu, mà người canh giữ ngỗng vàng bị một cỗ xe bí ngô đâm vỡ đầu, đang từ trên trời ầm ầm rơi xuống.
Còn có một mỹ nhân ngư đang ca hát trên chiến trường, lúc thì trữ tình lúc thì rock, không khí đến còn chơi cả B-box, chả có tác dụng gì nhưng mà hay, giống như đang phối BGM cho màn kịch hoang đường điên cuồng này.
