“Cẩn Tuân Y Chúc Chỉ!”
“Cẩn Tuân Y Chúc Chỉ!”
Vu Sinh chỉ đành trơ mắt nhìn Huyền Triệt liên tục nhồi không biết bao nhiêu đan dược vào miệng tên tu sĩ áo đen kia. Gã ban đầu giãy giụa cực kỳ kịch liệt, nhưng về sau sức lực dần yếu đi, chẳng biết là dược hiệu đã phát tán hay là đã buông xuôi số phận. Mãi một lúc sau, tên áo đen này mới thôi giãy giụa, mang theo vẻ mặt không cam lòng, nhục nhã lại phẫn hận, bị nhồi cho viên đan dược cuối cùng rồi mới hôn mê bất tỉnh.
Vu Sinh nhìn mà ngây cả người, thậm chí còn tưởng gã này bị nhồi thuốc đến chết no.
Huyền Triệt dường như cũng có chút lo lắng về điều này. Thấy tên tu sĩ áo đen kia hôn mê bất tỉnh, hắn liền do dự một lát, lại đổ mấy viên kiện vị tiêu thực đan từ dược hồ lô ra, nhét thẳng vào miệng đối phương, rồi dùng linh lực trợ giúp gã luyện hóa.
